Em sinh viên năm nhất lồn khít lông lưa thưa

Chiếc áo sơ mi xanh nhạt phẳng phiu ôm lấy thân hình săn chắc, anh bước ra sân, quay lại ôm Thư từ sau, tay vòng qua eo cô, hơi thở ấm áp phả vào gáy:
“Vợ yêu, anh đi làm đây, em ở nhà chăm con cẩn thận nha”. “Chồng biết vợ sau sinh hơi cực, có buồn thì gọi anh,”
Lời Hoàng sáng nay vang lên, sao cô lại nghĩ đến Nam? Tiếng bé Ngọc ư e kéo Thư về thực tại. Um… anh làm gì vậy,” đầu óc mù mịt, tay bấu chặt mép ghế khám, không phản kháng, khoái cảm lan tỏa từ dưới lên, lồn co bóp ôm lấy cặc anh ta. Hoàng hiền lành, yêu thương Thư hết mực, luôn lo cô vất vả từ lúc mang thai đến giờ, những lời anh dặn như sợi dây vô hình níu cô lại với tình yêu sâu đậm của hai người. Tiếng bé Ngọc ư e kéo Thư về thực tại. Nhưng giờ đây, cái tên ấy gắn liền với những ký ức dâm dục mà cô không dám đối diện, lại làm cơ thể cô nóng ran mỗi lần nghĩ đến. Thư nhắn lại, “Dạ… anh Nam… em bận chăm con, em khỏe, cảm ơn anh hỏi thăm,” ngón tay run run gõ từng chữ, lòng cô giằng xé…
“Không được gặp anh ta, chồng yêu thương mình, mình không thể tiếp tục với anh Nam, nhưng…”
Tay siết chặt điện thoại đến trắng khớp, lồn ướt át dưới lớp quần lửng, hơi thở dồn dập, ngực phập phồng như muốn xé áo.